Sơ lược về dự án
- Dự án “ Natural Spring Water”
- Thời gian : 14/05/2014 – 27/05/2014
- Địa điểm : xã An Hiệp , huyện Ba Tri , tỉnh Bến Tre
- Thành phần tham gia : 25 sinh viên của đại học Quốc gia Singapore; 5 tình nguyện viên Việt Nam và những thành viên khác của ECO Vietnam Group.
Mục tiêu
- Xây dựng 26 bể chứa nước
- Lắp đặt hệ thống lọc Plasma
- Dạy tiếng Anh
Natural Spring Water là dự án đầu tiên trong năm 2015, được thực hiện với sự kết hợp của Đại học Quốc gia Singapore ( NUS), 5 tình nguyện viên Việt Nam chính thức cùng với sự giúp đỡ của các thành viên trong EVG. Mục đích của dự án là để cải thiện điều kiện sống cho người dân và trẻ em ở xã An Hiệp bằng việc xây dựng những bể chứa nước, dạy tiếng Anh cho học sinh ở trường tiểu học An Hiệp, thăm hỏi các gia đình khó khăn và tổ chức đêm giao lưu văn hóa cho đội Việt Nam, Singapore, Macau và nhân dân, trẻ em địa phương.
Quá trình diễn ra hoạt động:
14/05/2015
- 8:30 , 5 tình nguyện viên Việt Nam và những thành viên của EVG tập hợp tại sân bay Tân Sơn Nhất.
- 9:15 , các tình nguyện viên hai nước gặp gỡ và chụp hình lưu niệm tại sân bay.
- 9:30 , di chuyển xuống xã An Hiệp bằng xe buýt
V-team và S-team tại sân bay Tân Sơn Nhất.
- 12:30 , xuống đến thị trấn Ba Tri và dùng bữa tối tại nhà hàng Ba Tri .
- 13:30 , nhận phòng lưu trú tại khách sạn Phương Nam
- 14:30 , di chuyển đến Ủy ban Nhân dân xã An Hiệp.
- 15:30 , tổ chức lễ Chào mừng tại Ủy ban Nhân dân xã An Hiệp.
- 18:30 , trở lại khách sạn nghỉ ngơi.
15/05/2015 – 24/05/2015.
Xây dựng bể chứa nước:
Đây được xem là công việc quan trọng và khó khăn nhất và cũng là điều thú vị nhất trong suốt toàn bộ chuyến đi. Mỗi ngày, 2 đội bao gồm 1 tình nguyện viên Việt Nam và 5 thành viên của Singapore được phân công đến những nơi đã được sắp xếp sẵn để tiến hành công việc xây dựng bể chứa nước. Mỗi một ngày sẽ hoàn thành 1 bể chứa nước . Bởi vì hầu hết tất cả các thành viên đều lần đầu tiên trải nghiệm công việc xây dựng và trộn vữa, nên điều này đòi hỏi chúng tôi phải làm việc cùng nhau cũng như hỗ trợ nhau như là một đội thống nhất. Các thành viên của đội cần quan sát và phân tích kĩ lưỡng phương pháp của những người dân địa phương về cách thức trộn hồ sao cho việc thực hiện công đoạn xây bể xi măng được tiến hành một cách hiệu quả. Sau dự án lần này tôi chắc chắn rằng , mọi người ai cũng sẽ biết được cách trộn những mẻ xi măng hoàn chỉnh nhất !
Các tình nguyện viên đang thực hiện công việc trộn xi măng
Những ngày xây dựng bể chứa nước đang dần dần trở nên dễ dàng hơn và các tình nguyện viên cũng đã bắt đầu tiếp xúc nhiều với người dân địa phương.Được nghe họ chia sẻ, chúng tôi đã hiểu được rất nhiều về cuộc sống ở An Hiệp, góp phần nhận thức được tầm quan trọng của công việc này. Nguồn nước ở đây bị ô nhiễm và nhiễm mặn, tình trạng thiếu nước vẫn thường xuyên diễn ra vào mùa khô và người dân ở đây phải mua nước để phục vụ cho việc sinh hoạt, vì thế đây là nguyên nhân chính để thực hiện công việc xây dựng hồ chứa nước này.
Mỗi nhà, chúng tôi đã xây 2 bế chứa nước sát nhau
Nắp đậy bể chứa nước
Lắp đặt hệ thống lọc nước sau khi xây dựng xong
Sau một thời gian làm việc hăng say và vất vả, chúng tôi luôn để lại những khoảnh khắc sáng tạo và ấn tượng như thế này.
Giải lao sau những giờ làm việc vất vả
Kết quả:
Chúng tôi đã xây xong 26 bể chứa nước và lắp đặt hệ thống lọc nước cho 4 hộ gia đình. Mọi người ai cũng cảm thấy vui và hào hứng với những thành quả như thế này. Sự kiên nhẫn để vượt qua những trở ngại, giải quyết những khó khăn, biết lắng nghe và tình đoàn kết giữa các tình nguyện viên với nhau là những giá trị quan trọng nhất mà chúng tôi đã học được sau chuyến đi.
Dạy tiếng Anh:
Cũng giống như công việc xây dựng. chúng tôi cũng chia thành hai nhóm để tham gia vào công việc dạy tiếng Anh cho các em học sinh trường tiểu học An Hiệp và dành cả ngày ở lại trường để dạy học. Có hai lớp vào buổi sáng (lớp 4) và 2 lớp buổi chiều (lớp 5). 11 ngày ở An Hiệp là một khoảng thời gian không dài để có thể dạy Tiếng Anh giống như ở trường các em được học, thay vào đó, chúng tôi đã dạy những câu đơn giản mà các em có thể ứng dụng trong đối thoại hàng ngày. Điều quan trọng nhất là chúng tôi đã khuyến khích và tạo động lực cho các em trong việc học tiếng Anh. Những học sinh ở đây không có điều kiện, môi trường học tập giống như những bạn cùng trang lứa khác sống ở thành phố, nên chúng tôi đã lồng ghép vào trong những bài học thông qua những trò chơi mang tính giáo dục cũng như sáng tạo bằng những món đồ chơi đơn giản. Hy vọng thông qua những khởi đầu như thế này, học sinh sẽ có động lực để học không chỉ tiếng Anh, mà còn những điều bổ ích khác. Những em học sinh ở đây đã có thêm những bài học, những lời động viên, cỗ vũ cộng thêm với nét hồn nhiên, đáng yêu của lứa tuổi này giúp các em có thêm tinh thần để tiếp tục học tập và rèn luyện bản thân tốt hơn. Các tình nguyện viên đã làm một công việc ý nghĩa cho những đứa trẻ , chúng tôi cũng biết ơn và cảm thấy vui vì có cơ hội được đóng góp công sức của mình vào dự án này.
Học sinh trình bày những chiếc điện thoại được các em tự làm từ ly nhựa
Các tình nguyện viên và học sinh sau giờ học
Kết quả:
Các em học sinh biết được thêm những từ và câu tiếng Anh đơn giản để có thể sử dụng nó vào giao tiếp hàng với các bạn khác. Chúng cũng tự làm được những trò chơi thông qua những vật dụng hàng ngày và biết được thêm nhiều trò chơi. Điều quan trọng nhất là chúng đã trở nên yêu thích học tiếng Anh hơn thông qua những hoạt động vui chơi đó. Chúng tôi đã có những phút giây hạnh phúc và thoải mái cùng với nhau , và những đứa trẻ cũng mến chúng tôi rất nhiều ,chúng cũng đã tặng chúng tôi nhiều món quà và thường ở lại chơi với chúng tôi sau khi những giờ học. Những học sinh ở trường tiểu học An Hiệp này đã để lại trong lòng chúng tôi những kỉ niệm ngọt ngào không thể nào quên.
Những công việc nhà:
Đây là công việc được thực hiện bởi 1 đội gồm 1 thành viên Việt Nam và 5 bạn Singapore, sẽ luân phiên nhau chuẩn bị bữa ăn hàng ngày và đảm bảo rằng ai cũng có cơ hội được trải nghiệm công việc này ít nhất 1 lần. Tất cả chúng tôi phải dọn bàn cho các bữa ăn trong ngày, rửa chén, quét dọn chỗ ngủ và nhà vệ sinh 2 lần trong ngày. Bên cạnh đó, chúng tôi cũng chuẩn bị thức ăn, đồ tráng miệng, thay thế những bao rác xung quanh nơi ở, khuôn viên trường học và thư viện.
Các thành viên của đội Singapore chưa bao giờ rừa chén hay quét dọn, vì vậy những dụng cụ nhà bếp đã giúp ích rất nhiều cho những công việc nhà như thế này trong suốt những ngày qua. Sau khi chúng tôi đã quen với việc lau dọn thì mọi thứ đã trở nên vào khuôn khổ và hiệu quả hơn. Chúng tôi sẽ không bao giờ quên “mama” và “mami”, họ là những người luôn nở nụ cười trên môi, hài hước và đã nấu những bữa ăn rất tuyệt vời , họ giống như là mẹ của chúng tôi vậy.
Đội phụ trách công việc nhà đang rửa chén
Kết quả:
Những công việc nhà đã được hoàn thành bằng sự cống hiến và luôn sẵn sàng hỗ trợ nhau giữa các đội . Chúng tôi cũng biết rõ hơn nhiều điều về nhau qua những câu chuyện được bày tỏ trong suốt quá trình làm việc.
Lắp đặt hệ thống lọc nước Plasma
Tất cả chúng tôi đều biết rằng An Hiệp là nơi thiếu nguồn nước sạch để phục vụ cho đời sống sinh hoat của người dân nơi đây, chính vì lí do đó, dự án 1501 đã lắp đặt 1 hệ thống lọc Plasma với sự liên kết của trường Đại học Sư pham Kĩ thuật cho trường tiểu học An Hiệp.
Lắp đặt hệ thống Plasma.
Kết quả:
Hệ thống lọc Plasma đã được lắp đặt thành công tại trường tiểu học An Hiệp-nơi mà những học sinh có thể có nước sạch để uống.
Công việc đồng áng
Các tình nguyện viên đã dành một buổi sáng để đến thăm trang trại nuôi bò và giúp đỡ dân địa phương mang cỏ cho bò mặc cho thời tiết nắng nóng và khắc nghiệt, nhưng tất cả đều chung sức với một tinh thần không ngại khó để hoàn thành công việc một cách tốt nhất.
Kết quả:
Chúng tôi đã biết cách thức mà một trang trại nuôn bò đang làm việc, phần nào cũng thấu hiểu những vất vả của công việc này từ việc thu hoạch cỏ cho đến vận chuyển đến trang trại cho bò ăn. Trong khi ai cũng trở cảm thấy bị cháy nắng, thì điều quan trọng nhất mà chúng tôi nhận được đó là biết trân trọng những thành phẩm và thấy được những vất vả để tạo ra những sản phẩm đó.
Các tình nguyện viên mang cỏ cho bò.
Thăm hỏi các hộ gia đình nghèo
Thăm hỏi những hộ gia đình nghèo ở xã An Hiệp.
Vào ngày thứ 2 của dự án, chúng tôi đã chia ra hai nhóm để đến thăm 5 hộ gia đình có hoàn cảnh khó khăn ở xã An Hiệp. Chúng tôi đã chuẩn bị những món quà gồm gạo, đường, muối, sữa và dầu ăn để làm quà cho họ. Những thứ này không mang nhiều giá trị về vật chất, nhưng phần nào đó mong muốn hỗ trợ cho họ trong đời sống hàng ngày. Chúng tôi đã đến thăm , trò chuyện và lắng nghe, đồng thời cũng động viên và khuyến khích họ vượt qua những khó khăn trong cuộc sống.
Kết quả:
Thông qua những câu chuyện mà các hộ gia đình chia sẻ, chúng tôi biết được thêm nhiều hơn về An Hiệp cũng như còn người ở nơi đây. Hầu hết họ không có việc làm hay chỉ là những công việc có thu nhập thấp. Chính vì lí do đó, chúng tôi quyết định sẽ trở lại đây để cố gắng mang lại giải pháp và cơ hội tốt hơn cho những người dân ở đây.
Đêm giao lưu văn hóa
Đêm giao lưu văn hóa được tổ chức tại trường tiểu học An Hiệp vào ngày 22 tháng 5 từ 19h00 đến 21h30. Những màn trình diễn trong đêm này được cống hiến không chỉ bởi các thành viên Việt Nam và Singapore, mà còn có sự đóng góp của các bạn sinh viên đến từ trường Đại học Macau, Hong Kong ( dự án S1). Đây là cơ hội để các bạn tình nguyện viên biết được nhiều hơn về địa phương và văn hóa ở đây. Và cũng là cơ hội để trao đổi văn hóa giữa Việt Nam, Singapore và Hong Kong.
Đêm giao lưu văn hóa với đội Việt Nam, Singapore và Macau
Lửa trại
Kết quả:
Những màn văn nghệ được diễn ra trong một không khí ấm áp và thân thiện với nhiều tiếng cười. Sau những phần biểu diễn đó, chúng tôi cùng nhau đốt lửa trại. Không bận tâm bạn là người Việt Nam hay Singapore hay Macau, mọi người đều cùng nhau hát vang và hòa mình vào những điệu nhảy sôi động quanh ngọn lửa đang cháy rực kia. Đây sẽ là đêm đáng nhớ nhất trong suốt cuộc hành trình của chúng tôi, cũng đánh dấu sự hoàn thiện cho những nỗ lực trong những ngày ở nơi đây.
- Những cảm nhận về dự án
Những cảm nhận của Khuê sau chuyến đi – tình nguyện viên của ECO Vietnam Group:
Có ai đó đã từng hô hào rằng “ Vì cuộc đời là những chuyến phiêu lưu”. Lúc đó, tôi chẳng tin vào những câu thánh phán hay đại loại là thức tỉnh niềm tin nhân loại bằng những thứ ngữ nghĩa thiếu minh chứng như thế. Và rồi, tôi quyết định tự mình đi làm rõ cái chân lí mà trước giờ tôi cho là nó phi lí và thiếu tính thực tế như vậy. Bỏ lại những bộn bề, hỗn độn và những kế hoạch còn đang dang dở của mình, tôi quyết định xách ba lô lên và tìm kiếm cho mình thứ cảm giác khác lạ hơn, không gian khác biệt hơn để tôi cảm thấy bớt ngột ngạt nơi chốn Sài thành này. Ấn tượng ban đầu của tôi về EVG cũng chỉ qua những đứa bạn thân đã từng trải nghiệm những dự án của tổ chức, chúng nó bảo là dự án rất chuyên nghiệp, rồi tranh nhau kể cho tôi nghe vô vàn những thứ mà tụi nó đã kiểm chứng, thực sự thì khi nghe có vẻ hay và hấp dẫn, nhưng cảm xúc của tôi vẫn chưa thấm thía cái gọi là trải nghiệm để đời cho đến khi… mọi chuyện chỉ thực sự bắt đầu khi chiếc xe lăn bánh, chở những con người đang mang cái háo hức của tuổi trẻ, nhiệt huyết của thanh xuân đến với làng quê nghèo – An Hiệp, Ba Tri, Bến Tre.
Đây là lần đầu tiên tôi tham gia những dự án như thế này, ấp ủ trong đầu từ những ngày đầu bước chân vào giảng đường đại học, nhưng đến bây giờ, tôi mới thực sự có can đảm “ đương đầu” với nó. Những ngày đầu tiên, những câu chào hỏi đầu tiên của chúng tôi – V-team với các bạn Singapore – S-team chỉ là những nụ cười xã giao hay những câu hỏi mà bất cứ người nước ngoài nào khi gặp chúng tôi cũng hỏi. Ngày đầu tiên trôi qua thật chậm để bắt đầu làm quen với nhau và hòa nhập với cuộc sống ở An Hiệp này. Có lẽ, đây là chuyến đi mang lại cho tôi nhiều cái “ lần đầu tiên” nhất. Lần đầu tiên biết thế nào là cầm xẻng, cầm bay, công thức trộn vữa , xây hồ. Cả đêm về người đau ê ẩm nhưng ngẫm lại : điều chúng tôi muốn thấy nhất chính là nụ cười của những hộ gia đình được trang bị thêm hồ chứa nước, niềm vui của họ lan tỏa đến chúng tôi, hoàn cảnh của họ đã chạm vào nơi sâu thẳm nhất trong trái tim chúng tôi, chúng tôi khóc và cười cùng họ. Niềm vui đâu chỉ là những nụ cười, nó cũng hiện hữu ở những giọt nước mắt, những cái nắm tay sẻ chia, cái ôm ghì thật chặt, và đơn giản chỉ là cầm xẻng lên và làm nên những điều kì diệu.
Lần đầu tiên làm giáo viên. Thực ra thì tôi đã từng làm gia sư, cũng từng tham gia các chương trình tình nguyện khác cũng với vai trò là giảng bài cho các em học sinh. Nhưng lần này khác với mọi lần, tôi dành một khoảng thời gian dài để xuống với An Hiệp không phải chỉ để truyền đạt những điều hay, điều mới lạ, mà chúng tôi còn học được rất nhiều. Học cách cười thật sảng khoái như lũ trẻ vẫn thường khoái chí về một điều gì đó từ chúng tôi, học cách đón nhận những điều mới lạ một cách hào hứng nhất, học cách đương đầu với những khó khăn đang cản trở chúng tôi, học cách bỏ qua những lỗi lầm hay đơn giản chỉ là học cách tạo thêm niềm vui cho cuộc sống bằng những con diều, bằng những con cào cào lá tre mà chúng tôi học được từ bọn trẻ. Những điều tưởng chừng như đơn giản đó, có thể hàng ngày chúng tôi đã bỏ qua nó, nhưng vào những lúc này đây, tôi thấy nó thật thú vị, thật lớn lao và cũng thật là sâu sắc. Bài học không phải chỉ là những bài giảng được chuẩn bị từ trước mà nó chỉ là những điều đến thật tự nhiên, những mẩu chuyện nho nhỏ từ cuộc sống. Những buổi chiều kết thúc buổi học, chúng tôi lại cùng sum họp với nhau, lại đàn đúm và kể cho nhau nghe những điều đã trải qua dưới gốc me già đứng sừng sững một góc sân trường – có lẽ nơi đây là nơi ghi dấu nhiều kỉ niệm nhất của chúng tôi, lắng nghe những mệt mỏi, cùng chia vui và nhìn ngắm thật kĩ những gương mặt này.
Và cũng là lần đầu tiên tham gia vào những công việc nội trợ có nhiều tiếng cười như thế. Chúng tôi hăng say, không biết mệt mỏi chỉ mong sao có được những rổ rau sạch nhất, những nguyên liệu được chuẩn bị kĩ lưỡng nhất, để những thành viên khác có được nụ cười mãn nguyện khi được thưởng thức những món ăn mà chúng tôi đã chuẩn bị. Và công việc lau dọn nhà vệ sinh là chuyện mà ai cũng phải ngán ngẫm lắc đầu khi nhắc đến. Nhưng rồi mọi chuyện cũng được hoàn thành một cách xuất sắc, ai cũng lấy làm tự hào từ những công việc thường ngày như thế.
Những đêm reflection là lúc mà những nỗi niềm và cảm giác cần được an ủi và chia sẻ giữa những thành viên với nhau cần nhất. Có những hôm khóc vì nhớ nhà, vì mệt mỏi, nhưng rồi lại nhanh chóng bị xua tan bởi tiếng cười, pha trò từ những người đồng đội trong team. Cảm giác của những ngày sống ở An Hiệp giống như là một giấc mơ vậy đó, tỉnh dây thì chẳng còn thấy đâu nữa, mà chỉ còn lại những kỉ niệm, những suy nghĩ, những ước mơ và cả những khát khao được cùng nhau trải qua những giây phút ấy thêm một lần nữa.
Và đêm của tuổi trẻ chính là đêm Culture night. Chúng tôi đã cùng nhau hát, cùng nhau nhảy múa, cùng nhau hòa những giai điệu của những vùng miền khác nhau, cùng nhau nắm tay thật chặt quanh ngọn lửa đang cháy nhiệt tình kia. Những nỗ lực, những hăng say, những tâm huyết mà chúng tôi đã vì An Hiệp trong suốt 10 ngày qua mang lại cảm giác như đây là nhà, là gia đình, những đóng góp đó để làm tươi đẹp thêm vùng đất, con người, mang lại cho họ những điều mà đáng ra họ đã phải xứng đáng được đón nhận từ rất lâu.
Chúng tôi sẽ rất nhớ…
Những bữa cơm đầy ắp tiếng cười vang vọng câu nói “ mời ăn cơm” hóm hỉnh của các bạn Singapore,
Những giọt mồ hôi, những tiếng cười sau những giờ xây dựng thấm mệt,
Những tiếng nói ê a của bọn trẻ khi chúng được hỏi điều gì mới,
Cả những câu nói bông đùa của “ mama” khiến chúng tôi thêm yêu những ngày ở nơi đây,
Những lúc mà tinh thần đồng đội quyết tâm nhất trong giờ đồng áng,
Nhưng ly nước mía, những trái dừa ngọt lịm từ những chủ nhà tốt bụng, những đêm thao thức với ly cà phê chỉ để đủ sức chống chọi với những câu chuyện chúng tôi rỉ tai nhau hàng đêm,
Những lúc chúng tôi quan tâm nhau, những mortal, angel thoắt ẩn thoắt hiện nhưng lúc nào cũng ở bên chúng tôi, san sẻ cho nhau những miếng dưa hấu mát lạnh,
Những điệu nhảy, trò chơi mà chúng tôi vẫn còn nhắc đến sau này,
Những giấy note trao nhau hàng đêm mang nhiều tâm sự và cả sự đồng hành,
Và còn rất nhiều, rất nhiều thứ khác mà chúng tôi không thể quên được…
Cảm ơn EVG đã mang chúng tôi đến với nhau, cho chúng tôi những trải nghiệm tuyệt vời, làm nên những điều màu nhiệm đâu phải chỉ trong cổ tích mới tồn tại. Cảm ơn những người bạn đến từ Singapore, họ đã cho tôi những kỉ niệm thật đẹp của tuổi trẻ, cách họ làm việc và giải quyết vấn đề, tinh thần đồng đội của họ khiến tôi phải nể phục. Cảm ơn con người ở An Hiệp, hiền lành, chất phác, không hề thiếu đi tình người với nhau. Tôi cảm thấy mình đã làm điều gì đó khiến tôi thật tự hào, thật ý nghĩa cho những ngày cuối cùng của tuổi 20, và cũng là để chứng minh : Vì cuộc đời là những chuyến phiêu lưu.
Suy nghĩ của Sang – tình nguyện viên của ECO Vietnam Group:
Đầu tiên, mình xin gởi lời cảm ơn đến EVG, anh/ chị trong EVG ( anh Harry, anh Hân, chị Yến, Duyên, Dung..), V-team ( Diễm , Thương, Thuỷ, Khuê và chị Linh) và đặc biệt là S-team, chỉ có 2 tuần nhưng mà mọi người đã giúp Sang không những thay đổi bản thân mà còn có những kỉ niệm mà sẽ không bao giờ quên được.
Đầu tiên, Sang xin nói đến EVG và các anh/chi/ bạn trong EVG. EVG đã tạo được cầu nối giữa các bạn sinh viên quốc tế với con người Việt Nam, giữa những kiến thức nhàm chán đến những chuyến đi thực tế đầy thú vị. Đó là bởi vì EGV có những con người trẻ, nhiệt huyết luôn làm việc với tất cả tình yêu và đam mê. Rất may mắn trong dự án này, được chị Yến và anh Hân hỗ trợ- những người mà luôn phải dậy sớm hơn, lo lắng nhiều hơn so với các thành viên còn lại.
Tiếp đến đó chính là cácbạn V-team. Sang rất may mắn khi được biết mọi người.Từ những buổi họp, reflection, những lần chuẩn bị..đã giúp mọi người từ những con người xa lạ trở nên quen biết và quý mến nhau. Trong suốt dự án, không ít lần, chúng ta phải đối mặt với rất nhiều khó khăn, nhưng nhờ có sự giúp đỡ và động viên là giúp dự án chúng ta thành công.
Sang phải cảm ơn các bạn S-team một lần nữa, các bạn là những con người tuyệt vời. Sang biết rằng để tham gia dự án này các bạn đã phải hi sinh rất nhiều thứ quan trọng, nhưng các bạn vẫn chấp nhận.Tôi nghe được rằng các bạn đã chuẩn bị 10 tháng trước cho duy nhất 2 tuần ở Việt Nam, từ việc thiết kế, bán áo, rửa xe để gây quỹ càng làm tôi thêm quý trọng các bạn. Hi vọng rằng khoảng thời gian ngắn ngủi ở Việt Nam đã giúp các bạn học hỏi nhiều điều, có những kỉ niệm, và là bài học quý giá giúp ích cho tương lai sau này của các bạn.
Về bản thân, qua chuyến đi này, Sang nhận thấy mình nhận quá nhiều so với những thứ mình mong đợi.Đầu tiên, Sang có thêm rất nhiều người bạn mới( S-team, V-team,…) nhữngngười Sang không chỉ học rất nhiều mà còn giúp đỡ trong những lúc khó khăn. Đây là những lần trải nghiệm mà Sang nghĩ sẽ không có cơ hội thứ hai như hò hét trên xe công nông, nhảy hết mình trong đêm Culture night, những lần trộn vữa, vệ sinh toilet trường học….Từ đó đã giúp Sang thay đổi cách nhìn về cuộc sống và con người,chúng ta cần phải chú ý và đóng góp nhiều sức lực, sư quan tâm hơn nữa cho xã hội xung quanh, những nơi cần sự giúp đỡ. Về bạn thân, Sang còn cần phải thay đổi nhiều,từ việc ý thức trau dồi tiếng anh, thể lực cho đến lối suy nghĩ, cách giải quyết vấn đề…
2 tuần với mọi người sẽ là những kỉ niệm không bao giờ quên đối với Sang
Cảm nhận của Thương – tình nguyện viên của ECO Vietnam Group
Đây không phải là dự án tình nguyện đầu tiên mà tôi tham gia, nên ngay từ ban đầu tôi có suy nghĩ rằng không quá khó khăn khi tham gia dự án này. Từ những ngày đầu, khi thấy dự án được lên kế hoạch rõ ràng, chi tiết và được chuẩn bị kĩ lưỡng, thì tôi nhận thấy rằng đây là dự án khác hẳn các dự án em đã tham gia. Khi đã tham gia dự án là mình đã mang theo một phần trách nhiệm và phải hoàn thành tốt các nhiệm vụ được giao. Vì đây là chương trình không những mang tính cộng đồng mà còn mang tính giáo dục, nên ngay từ đầu tôi luôn đặt cho mình các mục tiêu giúp mình hoàn thiện được bản thân hơn.Điều mà tôi ấn tượng ngay từ ban đầu đó chính là mục tiêu của dự án, không chỉ được thực hiện trong thời gian ngắn mà đó là một kế hoạch dài hạn giúp địa phương nghèo đó vực dậy. Đó là bài học không chỉ cho địa phương mà còn là cho bản thân, muốn có một kết quả bền vững phải có một quá trình đầu tư lâu dài.
Trong suốt quá trình làm việc ở An Hiệp, tôi được trải nghiệm cuộc sống khó khăn ở đây, thời tiết nắng nóng, nước sinh hoạ thằng ngày phải đi mua từ vùng khác với giá không hề rẻ, còn những hộ gia đình nghèo hộ không có tiền để nuôi sống bản thân, tiền đâu để mua nước. Những ngày đầu là những ngày khó khăn đối với bản thân, khi chưa quen được với tốc độ công việc, tuy nhiên khi đã quen với trách nhiệm và gánh nặng trên vai, qua từng ngày mọi việc trở nên dễ dàng hơn.
Qua những buổi reflection giúp tôi trưởng thành hơn từng ngày, nhìn nhận lại thái độ làm việc và học hỏi từ các bạn trong V-team. Từ cách làm việc khoa học, tinh thần hỗ trợ lẫn nhau để hoàn thành mục tiêu đến sự gắn bó giữa các thành viên. Điều mà tôi nhận được từ các bạn S-team đó là sự hiệu quả và tinh thần nghiêm túc trong quá trình làm việc nhóm,sự nhiệt tình và tràn đầy năng lượng trong các hoạt động ngoài trời, những lúc cảm thấy mệt mỏi thì các bạn lai truyền thêm năng lượng cho tôi để có thể tiếp tục hoàn thành công việc được giao.
Đến những ngày cuối cùng của dự án, nhìn lại những việc mình làm cho An Hiệp, tôi cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, nhận thấy rằng đội mình có thể làm được nhiều hơn thế. Hy vọng rằng các dự án tiếp theo luôn thành công, mang sức mạnh cộng đồng đến An Hiệp và giúp nó chuyển mình.
Cảm nhận sau chuyến đi của Linh – tình nguyên viên của ECO Vietnam Group
Không biết bao nhiêu lần đi làm tình…nguyện nhưng cái cảm giác ấy” chưa bao giờ phai nhạt trong tôi, lần nào nó cũng bùng cháy” đặc biệt là An Hiệp với hơn 30 con người , với những văn hóa, ngôn ngữ khác nhau, nhưng nó chưa bao giờ là rào cản để chúng tôi hướng tới mục đích cuối cùng là làm cho cuộc sống này tốt hơn một chút.
Mỗi một chuyến đi đều cho tôi những bài học khác nhau, đặc biệt là chuyến đi lần này . Biết về dự án qua một thành viên EVG, 5 phút sau tôi quyết định bỏ tất cả mọi thứ ở phía sau để tham gia dự án, 30’ làm CV, hồi hội chờ đến phỏng vấn, tôi đậu vì bất cứ lý do gì đi chăng nữa nhưng tất cả đều là “ định mệnh mang tôi đến với dự án này, chuyến đi này đã giúp tôi chuyển 1 trang mới của cuộc sống,
Mặc kệ vấn đề sức khỏe, muộn phiền, chán nản, công việc bộn bề …tôi vác ba lô với lòng đầy nhiệt huyết lên xe về An Hiệp. khác với những gì tôi nghĩ, những ngày đầu tiên ở An Hiệp không hề dễ dàng, tôi tự nhìn vào gương và la mắng bản thân tại sao không học tiếng anh một cách tốt hơn, tôi stress, tôi mệt mỏi vì mình ở An Hiệp để làm gì?
Nhưng ….lần đầu tiên tôi nhận ra rằng, ngôn ngữ, văn hóa không phải là tất cả chúng tôi dần dần hiểu nhau hơn, giao tiếp với nhau nhiều hơn…tiếng anh , tiếng trung, ngôn ngữ cơ thể…chúng tôi hiểu nhau vì chúng tôi có chung mục đích. Chúng tôi cùng nhau làm việc nhà, chúng tôi cùng nhau dạy học, cùng nhau đi xây dựng, đêm đêm chúng tôi cùng nhìn lại một ngày và chuẩn bị cho ngày sau, đối với tôi không có khái niệm V team, S team…chúng tôi cùng là “1501” “oceanus” , chúng tôi là một nhóm, chúng tôi là một gia đình đang giúp đỡ và học hỏi lẫn nhau.
Tôi cố gắng làm việc hết mình, học cách yêu mọi người nhiều hơn, yêu bản thân mình hơn. Tôi nghĩ đó là một sự chiến thắng, chiến thắng bản thân! Trở về với cuộc sống hiện tại sẽ có nhiều thứ phải cố gắng hơn nhưng tôi đang có một trái tim đầy nhiệt huyết để đối đầu với mọi thứ…
Cảm ơn Hân_ định mệnh đang tôi đến với 1501, cảm ơn chị Yến đã luôn luôn truyền động lực cho em, Sang người đàn ông đẹp zai _bựa” nhất đội, Thủy vì luôn cười mang lại cảm giác vui vẻ nhất đội, Diễm ngôi sao tỏa sáng nhất đội, Khuê cô em gái nhí nhảnh nhất đội, Thương người con gái dễ thương nhất đội cảm ơn tất cả mọi người! Cảm ơn EVG vì những gì đã mang lại cho chúng tôi, chắc chắn tôi sẽ trở lại với EVG !
Suy nghĩ của Diễm – tình nguyện viên của ECO Vietnam Group
Dự án của chúng tôi đã kết thúc, nhưng tình bạn của chúng tôi vẫn còn mãi. 11 ngày ở An Hiệp đã giúp chúng tôi hiểu thêm nhiều hơn về đời sống của người dân địa phương và quan trọng là cải thiện hệ thống nước ở đây. Tôi sẽ không bao giờ quên những khoảnh khắc đã qua trong dự án này.
Tôi nhớ mama và mami, những người đã nấu cho chúng tôi những bữa ăn rất ngon,
Tôi nhớ những lúc ngêu ngao trên chiếc xe tải nhỏ chở chúng tôi đi xây dựng,
Nhớ những cánh bướm được làm từ những nhành phượng ở trường An Hiệp,
Tôi nhớ những đứa học trò đáng yêu và luôn muốn chơi Bang bang với chúng tôi,
Nhớ mãi những ly nước dừa mà người dân đã hào phóng cho chúng tôi,
Tôi cũng nhớ những bạn sinh viên NUS, họ là một phần không thể thiếu của chuyến hành trình này. Họ thân thiện, tâm huyết , làm hăng say và chơi cũng nhiệt tình. Hình ảnh 25 thành viên của đội Singapore sẽ luôn mãi trong tâm trí của tôi,
Tôi nhớ đội Việt Nam. Chúng tôi đã cùng nhau chuẩn bị dự án , thỉnh thoảng cũng phải đối mặt với những khó khăn, chúng tôi đã tranh luận nhưng tất cả đề đã cố gắng giải quyết và hỗ trợ nhau vượt qua những thử thách đó.
Tôi nhớ…
Không biết rồi mai đây chúng tôi có còn cơ hội để gặp lại nhau nữa hay không, nhưng tôi sẽ luôn lưu giữ tất cả những điều này trong tâm trí mình…
“Khi một mình, bạn có thể làm những chuyện nhỏ, nhưng khi ở cùng nhau, chúng ta có thể làm được nhiều hơn thế”