[OSL 1813]

SỐNG VỚI TUỔI TRẺ VÀ LÒNG BIẾT ƠN

“Tham gia dự án, tôi vô tình học cách biết ơn.”

Là cựu thành viên của ECO Vietnam Group nhưng tới tận bây giờ, tôi mới thật sự có cơ hội tham gia trọn vẹn một dự án. Tôi đã từng nghe lý thuyết rất nhiều rồi, nhưng tới tận bây giờ mới thật sự được “làm”, được thực hiện.

Tham gia dự án này tôi được sống trong sự biết ơn.39960990_2064313780253792_7711328413750919168_n

Tôi biết ơn các thành viên EVG đã kết nối để mang đoàn về VN thực hiện dự án.
Tôi biết ơn cái cơ duyên để được là một phần của team 1813, được đồng hành cùng mọi người trong gần một tháng ròng rã.
Tôi biết ơn chị Dung, leader luôn có tâm, tận tình, và hài hước, luôn xuất hiện kịp thời ứng cứu khi tôi không làm kịp công việc được giao.
Tôi biết ơn Mai vì đã cùng tôi hỗ trợ team Chef.
Tôi cũng biết ơn các bạn Hong Kong đã chọn VN làm điểm đến.
Tôi biết ơn các thầy cô ở trường Sesame và các anh chị ở trung tâm SportsPoint đã thành lập và duy trì, tạo môi trường, cơ hội cho các bạn thiếu may mắn vươn lên, được sống bình đẳng.
Tôi biết ơn các bạn học sinh trường Sesame đã mở lòng chấp nhận bọn tôi, dù còn nhiều thiếu sót, cho nhóm được “dạy” các bạn, để từ mỗi người trong nhóm đều ít nhiều học được điều gì đó, biết mở lòng hơn, biết lắng nghe hơn…

Ai trong team cũng rất đặc biệt. Các bạn có tuổi trẻ – một tuổi trẻ luôn căng tràn và nhiệt huyết với hy vọng cống hiến.. Các bạn đã mang tới rất nhiều điều tốt đẹp, không chỉ các bạn học sinh mà còn cả các tình nguyện viên tham gia dự án.

Tôi biết ơn và trân trọng tất cả.
Cảm ơn đã cho tôi được tham gia và là một phần của dự án.
Tôi đã được đi, thấy, nghe, cảm, vỡ và học được nhiều điều quý giá.

– Thuý Hằng, TNV dự án 1813 –

#ECOVietnamGroup
#ISL2018

[OSL 1812][Fountain]

Sơ lược dự án
Dự án: FOUNTAIN – mã dự án: 1812
Thời gian: 05 – 18/06/2018
Địa điểm: xã Hoà Tân, huyện Cầu Kè, tỉnh Trà Vinh
Thành phần tham gia: 25 TNV trường Nanyang Technological Singapore và 4 TNV Việt Nam(trong đó có 2 thành viên EVG)

Thành tích:
 Lắp hệ thống máy lọc nước ở trường tiểu học Hoà Tân B
 Dạy học cho các em học sinh ở trường Hoà Tân B
 Thăm 4 hộ nghèo ở xã Hoà Tân
 Vẽ tranh
 Tổ chức các hoạt động, trò chơi ngoài trời cho các em học sinh trường Hoà Tân

 Tổ chức đêm giao lưu văn hóa văn nghệ và đốt lửa trại

Cảm nghĩ từ Tình nguyện viên

“Sau chuyến đi, tôi và bạn nhận được gì?”

Tham gia Project 1812 là một quyết định hoàn toàn tình cờ và không có chủ đích từ trước với tôi. Dự án ban đầu đơn giản là một cơ hội để tôi tham gia vào các dự án tình nguyện và đóng góp vào cộng đồng.

Khi bước vào quá trình chuẩn bị, tôi bắt đầu được tìm hiểu về Service Learning, về cách học thông qua Reflection,… Tôi cảm thấy dần hiểu thêm một chút về EVG, về triết lý và tâm huyết với giáo dục, với thế hệ trẻ của những nhà sáng lập tổ chức…

Và rồi tôi có cơ hội trải nghiệm các khâu chuẩn bị cho một dự án: cần phải lên kế hoạch như thế nào, chuẩn bị logistic, lên dự trù kinh phí, chuẩn bị cho các tình huống có thể phát sinh ra sao… Tất cả đều là những trải nghiệm vô cùng đáng giá đối với bản thân tôi.

Quá trình sống ở xã Hoà Tân thực sự là một trải nghiệm mới mẻ đối với một người từ trước đến nay đa phần sống ở thành phố như tôi: từ những buổi sáng dậy sớm chuẩn bị thức ăn, chia sẻ nơi ăn chốn ở với 28 người mới quen, học cách tự chăm sóc bản thân và chăm sóc những người xung quanh tôi.

Làm việc với các bạn Singapore và các bạn Việt Nam là lúc tôi học được rất nhiều điều quý giá. Thật bất ngờ khi biết rằng để có thể thực hiện dự án này, các bạn tình nguyện viên Singapore đã phải dành ra gần 8 tháng ròng rã để gây quỹ, chuẩn bị giáo án, in ấn tài liệu và chuẩn bị các dụng cụ học tập… Và tôi cũng nhận ra rằng, trách nhiệm của tôi, trong vai trò một tình nguyện viên, không chỉ là trách nhiệm đối với cộng đồng, với những đứa trẻ nơi đây, mà còn là trách nhiệm đối với các bạn Steam và Vteam ở bên cạnh tôi.

Sau chuyến đi, những điều tôi đã và đang nhận được và học được lại là nhiều hơn so với những gì tôi từng nghĩ.
Sau chuyến đi, bản thân tôi thay đổi rất nhiều: về cách làm việc nhóm, về tinh thần luôn hỗ trợ lẫn nhau không ngừng cải thiện và không lùi bước trước khó khăn.
Và sau chuyến đi, bản thân tôi đã thay đổi cũng là nhờ tình yêu thương quan tâm chăm sóc của tất cả mọi người.

Điều làm mình nhớ nhất sau chuyến đi là nụ cười của tất cả mọi người. Có một bạn tình nguyện viên Vteam đã từng tham gia những dự án trước nói với mình rằng “Sao em thấy dự án này thời gian trôi qua nhanh quá. Vào những dự án trước thì phải đếm từng ngày, nhưng trong dự án này chỉ mới chớp mắt một cái đã đến ngày gần cuối cùng mất rồi.”

Cũng là nhờ tinh thần lạc quan, không ngại khó khăn và tính cách đầy hài hước của tất cả mọi người mà chuyến đi trôi qua thật nhẹ nhàng và đầy hào hứng.

Những buổi sáng đi trên con đường miền quê yên ả, xanh mát.
Những buổi chiều về vừa đi vừa chạy vừa chọc nhau trong cơn mưa rao.
Những buổi cà phê cùng hát cùng trò chuyện và cùng cười bên những người bạn.
Những lá thư trao tay vội.
Những bữa cơm đầy ắp tiếng cười và đêm cuối cùng khi dùng loa để đánh thức nhau dậy và cùng tâm sự những điều sâu trong lòng.

Cảm xúc ấy đã trôi qua trong tôi như một giấc mơ. Sau này chắc có lẽ tôi sẽ không thể quên chuyến đi đầy cảm xúc và tiếng cười này. Điều khiến tôi vẫn hối hận duy nhất là không đăng kí tham gia vào dự án sớm hơn, để được trải nghiệm nhiều hơn nữa.

Cảm ơn EVG rất nhiều vì đã trao cho tôi và những bạn tình nguyện viên khác cơ hội để học, để trải nghiệm, để nâng cao tinh thần phục vụ cộng đồng và có những bài học đắt giá cho mai sau!

– Cảm nghĩ từ TNV dự án 1812 –

[OSL 1811][Dynamic]

Sơ lược về dự án

Thời gian: 4/6-18/6/2018

Địa điểm: xã Phong Thạnh, huyện Cầu Kè, tỉnh Trà Vinh

Thành phần tham gia: 25 TNV trường Nanyang Technological Singapore và 5 TNV Việt Nam (trong đó có 3 thành viên EVG).

Thành tích:

  • Xây dựng Hội trường thể thao tại Trung tâm tình nguyện Cộng Đồng
  • Dạy học cho các em học sinh ở trường tiểu học Phong Thạnh B
  • Thăm 4 hộ nghèo ở xã Phong Thạnh
  • Tổ chức các hoạt động, trò chơi ngoài trời cho các em học sinh trường tiểu học Phong Thạnh B
  • Tổ chức đêm giao lưu văn hóa văn nghệ và đốt lửa trại.

Cảm nghĩ của TNV

Dự án 1811 đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc và những kỉ niệm khó phai. Mặc dù không tham gia toàn bộ dự án nhưng chỉ trong vài ngày cũng đã đủ khiến em cảm thấy trân quý những khoảnh khắc bên mọi người. Em thực sự muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến mọi người.

Trước hết là em cảm ơn anh Harry Phạm Văn Anh và chị Thuần Trang vì đã xây dựng được một môi trường học tập thông qua phục vụ cộng đồng này ở Trà Vinh. Chính nhờ vậy mà những TNV Việt Nam như bọn em mới có cơ hội trải nghiệm mô hình Service Learning không đâu xa mà chính ngay trên mảnh đất Việt Nam này. Không cần phải sang nước ngoài mà ngay tại đây bọn em được tiếp xúc với tiếng Anh 24/24, đó là một điều hết sức tuyệt vời.

Bên cạnh đó em muốn gửi lời cảm ơn đến Vteam mình: chị Ngọc, chị Thêu, Dũng và bé Thu. Trước tiên là chị Thêu, nhờ chị mà bọn em mới có được những buổi ăn ngon và không những thế, chị còn quản lý được bọn trẻ nữa-điều mà bọn em hầu như không làm được. Cảm ơn chị Ngọc, chị là một leader tận tâm chỉ bảo bọn em, ngay cả những việc nhỏ chị cũng sẽ nhắc nhở và mặc dù chị rất bận nhưng luôn dành thời gian vui cười với bọn em-đó là một cách tạo động lực cho bọn em mỗi khi bị căng thẳng. Cảm ơn Dũng, nhờ ông mà dự án mới thêm vui đấy, quả thật ông vừa hoàn thành được công việc lại vừa vui vẻ với mọi người, khả năng bonding cực tốt nữa. Và cảm ơn bé Thu nha, dự án này mà không có em là một thiệt thòi lớn đó, chính những câu hỏi ngây thơ của em khiến bầu không khí mệt mỏi trở nên dịu hẳn và em cũng rất nghiêm túc trong công việc nữa.

Cũng không quên cảm ơn STeam nữa. Các bạn rất nhiệt tình, vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ VTeam. Sam, Richie, Willie, Jem và Iggy các bạn thực sự rất dễ thương và tạo ra tiếng cười nhiều nhất cho mọi người đó. Cũng không quên David và Fan tuy không nói chuyện nhiều với nhau nhưng các bạn thực sự rất ấm áp. Các bạn cá nhân là một sắc màu mang đến cho dự án thêm rực rỡ. Cảm ơn các bạn rất nhiều.

Còn em sau dự án đã học được những gì?

Em học được nhiều thứ lắm đó. Về công việc nhà, em học cách chiên trứng, phi hành, em học cách cắt mận Hà Nội sao cho đẹp… Về đi dạy học, em học được cách áp dụng từng khuôn khổ đối với từng nhóm trẻ khác nhau, không phải chỉ cứ áp dụng một cách với mọi trẻ vì nó sẽ không hiệu quả, được dạy học là niềm đam mê lớn của em. Còn về xây dựng, em học cách tô tường, biết được khó nhọc của bố khi làm thợ xây.

À còn một cái em học được nữa đó là sự chân thành. Bọn nhỏ ở đây đối với em rất chân thành. Lúc em sắp đi bọn nhỏ khóc rất nhiều, có đứa nói: “Nếu chị mà là chị của em thì em sẽ chỉ ở nhà chơi với chị mà thôi”, có đứa lại hỏi: “Khi nào chị lại xuống”. Bọn nhỏ còn tặng em hạc giấy trong đó là lời chúng muốn nói với em, chúng còn tặng gấu bông, tặng sữa tắm… Hôm em đi bọn nhỏ còn bảo em đặt hòn đá vào tay và nắm chặt lại. Đó như là lời chúc cũng như hứa hẹn sẽ gặp lại nhau.

Dự án tuy đã khép lại nhưng miền kí ức thì mãi còn đó. Mỗi dự án luôn đọng lại trong mỗi chúng ta những kỉ niệm khó phai. Xin cảm ơn mọi người đã trở thành mảnh ghép tuyệt vời trong bức tranh 1811 trên chặng đường tuổi trẻ của em.

Vì tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại nên hãy sống hết mình cống hiến hết mình và học tập hết mình các bạn nhé.

[OSL 1810][Youth Heart]

Sơ lược dự án

Dự án: Youth Heart– mã dự án: 1810

Thời gian: 2/6-8/6/2018

Địa điểm: xã phong thạnh, thành phố Trà Vinh, tỉnh Trà Vinh

Thành phần tham gia: 27 học sinh và 4 thầy cô trường ST Andrew ‘s Junior College và 4 TNV Việt Nam (trong đó có 2 thành viên EVG)

Thành tích:

  • Xây dựng 2 bồn chứa nước cho 2 hộ dân
  • Dạy học cho các em học sinh ở trường tiểu học Phong Thạnh
  • Thăm 4 hộ nghèo ở xã Phong Thạnh
  • Tổ chức các hoạt động, trò chơi ngoài trời cho các em học sinh trường Tiểu học Phong Thạnh
  • Tổ chức một buổi workshop chia sẻ về ASEAN.

Cảm nhận của Tình Nguyện Viên Việt Nam

Đăng kí và được chọn là một phần của dự án 1810 là quyết định đúng đắn nhất của em từ trước đến nay . Thời gian trong dự án không chỉ mang lại cho  nhiều kỷ niệm khó quên mà còn mang lại những mối quan hệ mới, những trải nghiệm mới và cơ hội để nhìn lại bản thân mình một lần nữa.

Trong suốt chuyến đi, với tư cách là một người mới, bản thân em đã phải đối mặt với nhiều thử thách ‘lần đầu’ như lần đầu tiên làm tình nguyện trong một dự án cộng đồng thực sự, lần đầu tiên chơi với các bé, lần đầu tiên chịu trách nhiệm về một công việc thực thụ ,…

Chỉ có 1 tuần nhưng em đã học được rất nhiều thứ thông qua các hoạt động bình thường hằng ngày như giảng dạy, công việc xây dựng hoặc chỉ là những cuộc nói chuyện với những người tình nguyện khác. Em đã học được rằng một sự chuẩn bị kĩ lưỡng và có kế hoạch sẽ làm mọi thứ dễ thở hơn. Em cũng học được cách mở rộng trái tim mình với mọi người, và sau chuyến đi em nhận ra mình rất may mắn và càng ngày cangf trân trọng những gì mình đang có

Ở xã Phong Thạnh, mọi người phải sống trong điều kiện sống không được tốt như ở nhà : không có máy lạnh, nước nóng, máy hút bụi, máy giặt … Mỗi ngày, sau bữa tối, tất cả mọi người đều phải xếp hàng chờ tắm, đánh răng và đi vệ sinh. mà Còn có những bữa ăn trong bóng tối (một vài lần khi thư viện cúp điện), ngủ trên thảm, làm việc dưới thời tiết nóng và bị muỗi cắn mỗi đêm. Mặc dù có nhiều khó khăn, nhưng tất cả luôn bên nhau và luôn gần gũi với nhau như một gia đình. Dự án này mang đến cho em thêm nhiều người bạn,  khác ngôn ngữ và vung miền nhau phải sống nhau và tạo nên những tình bạn đẹp

Em cũng rất vui được sống và làm việc với 3 tình nguyện viên Việt nam, những con người rất nhiệt tình, tử tế và có trách nhiệm .

Lời cuối cùng, em muốn nói lời cảm ơn tới tổ chức ECO Việt Nam .Cảm ơn EVG vì đã tin tưởng và tạo cơ hội cho em  để được trở thành một phần của dự án này. Em đã nhận được rất nhiều thứ sau chuyến đi này, có nhiều bạn bè hơn, nhiều kinh nghiệm hơn, nhiều ý tưởng và động lực để làm những công việc ý nghĩa phục vụ cho cộng đồng. Một lần nữa,em xin cám ơn EVG rất nhiều!!

 

[OSL 1809][POSITIVE CHANGE]

Nếu được quay lại tuổi trẻ, bạn muốn mình sẽ được làm gì?

Đây là câu hỏi sau khi tôi kết thúc sự án 1809 và trở về với cuộc sống thường nhật như trước kia, chắc có lẽ dư âm từ dự án vẫn còn vang động mãi trong tôi, một phần của tuổi trẻ…

Trước khi bắt đầu dự án, tôi được tổ chức ECO Vietnam Group giao cho phụ trách dự án 1809 (nằm trong chuỗi dự án hè tháng 5,6,7,8). Tôi rất vui nhưng cũng không kém phần lo lắng, một phần tôi nghĩ vì tôi chỉ là thực tập sinh ở đây thôi, còn quá kém cỏi, một phần tôi lo mình sẽ không hoàn thành nhiệm vụ của mình một cách vẹn toàn… và thế là tôi đã rất sợ như thế.

Thời gian dần trôi qua, tôi học được cách làm thế nào để quản lý dự án của mình hiệu quả hơn, những khâu và bước để chuẩn bị cho nó như là làm Action Plan, lập Logistic list, tất cả các kế hoạch cho Vietnamese culture, cooking, Carnival Event, Camp fire, Culture Night… và cả những kế hoạch dự phòng. Tôi học được cách mọi người trong tổ chức làm việc với nhau rất chân thành và luôn hỗ trợ nhau hết mình, tôi học cách đẩy bản thân vượt qua khỏi những giới hạn bản thân để làm những việc mà trước đây tôi đã từng nghĩ “TÔI KHÔNG THỂ”, học được cách chủ động trong công việc, học được cách làm việc nhóm sao cho hiệu quả và sau những điều đó, tôi có những bước nền để bước vào cuộc hành trình thật sự của mình.

1

Những ngày trải qua dự án 1809 ở xã Hòa Tân, huyện Cầu Kè, tỉnh Trà Vinh với tôi nó như là một giấc mơ, nhưng là một giấc mơ có thật, nó đẹp đến bồi hồi. Ngày đầu tiên tôi được gặp các bạn sinh viên của trường đại học Nanyang, Singapore, một ngôi trường kĩ thuật danh tiếng hàng đầu của đảo quốc Sư Tử. Các bạn đến với dự án với tâm thế sẵn sàng làm, sẵn sàng hỗ trợ, sẵn sàng lắng nghe và luôn thấu hiểu. Chúng tôi đã có thời gian vui vẻ bên nhau, những kỉ niệm gắn bó cùng nhau qua những hoạt động như nấu những món ăn Việt Nam, dạy tiếng Việt, tiệc nướng ngoài trời; trải qua thời điểm ai nấy cũng đều lấm lem nhưng vẫn vui vẻ tự hào trong hoạt động xây dựng và dạy học, cùng nhau làm những món ăn ngon cho các bạn trong đoàn qua hoạt động làm việc nhà… Những điều ấy, cho đến hiện tại làm sao tôi có thể quên được. Những con người vui vẻ hồn nhiên, đầy năng lượng và luôn nỗ lực hết mình vì mục tiêu đã đặt ra. Tôi vẫn còn nhớ rất rõ có một hôm, vì các bạn ấy lo sẽ chậm tiến độ công việc xây dựng mà trưa hôm đó, đội xây dựng của nhóm sinh viên trường Nanyang đề xuất là họ sẽ không về ăn trưa nữa mà sẽ cố gắng nán lại ở đây để làm cho xong việc vẽ tường (bước cuối cùng sau khi xây dựng xong khu uống nước sạch cho trẻ em). Bản thân tôi đã rất lo cho các bạn vì dường như ai cũng đã thấm mệt. Trời thì nắng như đổ lửa, các bạn ở lại bao gồm 8 người, thế nhưng có một điều tôi rất nể phục các bạn ở chỗ mặc dù thật sự đã đuối sức rất nhiều, nhưng không một ai than thở lấy một lời, vẫn vui vẻ và hồ hởi thực hiện công việc của mình một cách trọn vẹn. Một bạn mệt thì bạn khác thay thế, một số bạn còn lại cầm dù che cho các bạn đang làm nhiệm vụ, miệng ai cũng hát nghêu ngao, đùa giỡn vui đùa cùng nhau, và mọi người xem nó là một công việc rất enjoy chứ không đơn thuẩn là điều ép buộc phải làm cho xong nữa.

Chơi hết mình và cũng làm hết mình, tôi nhận ra được tôi cần học hỏi điều này từ mọi người. Dự án đã mang đến cho tôi, các bạn Vteam cũng như bên phía Steam những giây phút vui vẻ bên nhau, cùng hỗ trợ nhau vì một mục tiêu chung. Chúng tôi đã có khoảng thời gian tuyệt vời và đẹp đẽ cùng nhau. Có thể nói 1809 đã mang lại nhiều cảm xúc và trải nghiệm sau khi hoàn thành dự án, quãng thời gian đó tôi đã sống trọn từng phút từng giây, thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn rất nhiều.

[OSL 1807][Energetic]

BÀI TỔNG KẾT DỰ ÁN 1807

  1. Sơ lược dự án

Dự án: ENERGETIC – mã dự án: 1807

Thời gian: 14/05 – 28/05/2018

Địa điểm: xã Phong Thạnh, huyện Cầu Kè, tỉnh Trà Vinh.

Thành phần tham gia: 27 TNV trường Nanyang Technological University và 3 TNV Việt Nam (trong đó có 2 thành viên EVG).

Thành tích:

  • Xây dựng xong sân thể thao.
  • Dạy học cho các em học sinh ở trường Phong Thạnh B.
  • Tổ chức các hoạt động, trò chơi ngoài trời cho các em học sinh trường Phong Thạnh B.
  • Tổ chức hoạt động dạy tiếng Việt và hướng dẫn nấu các món ăn Việt cho các bạn S-team.
  • Tổ chức buổi culture sessions để chia sẻ văn hóa Việt-Sing.
  • Thăm 4 hộ nghèo ở xã Phong Thạnh.
  • Tổ chức thành công culture night và library event.
  • Thăm bảo tàng chiến tranh.
  • Thăm khu vực sông Mê Công.

 

Quá trình thực hiện dự án:

  1. Xây dựng:

Dưới thời tiết oi bức của tháng năm ở Trà Vinh, với những công việc nặng nhọc chưa từng làm lần nào tuy nhiên các bạn vẫn nhiệt tình làm việc không ngưng nghỉ, nụ cười luôn rạng rỡ trên những khuôn mặt lấm lem bụi bẩn, mồ hôi.

 

  1. Dạy học:

Quá trình đến trường học đầy gian nan, vất vả tuy nhiên rất vui vẻ ca hát cùng nhau. Nhất là khi nhìn thấy những khuôn mặt đầy mong chờ của những đứa trẻ, niềm hạnh phúc dường như vỡ òa, những tiết học đầy ắp tiếng cười, sự cố gắng không ngừng nghỉ của những đứa trẻ khiến cho trái tim của những tình nguyện viên dù là S-team hay V-team cũng tràn đầy sự ấm áp.

  1. Nấu ăn:

Bên cạnh những giờ làm việc vất vả, lấm lem thì cũng là những khoảng khắc đầy ắp niềm vui tiếng cười khi ngồi bên nhau ăn những món ăn truyền thống Việt Nam do chính tay mình nấu.

  1. Hoạt động khác:

Sau những ngày hoạt động vất vả là những ngày cuối tuần thư dãn vui vẻ bên nhau với những hoạt động như : library event, cùng nhau nấu món Việt , thăm hộ dân, culture night, campfire,…

Dự án kết thúc tốt đẹp vượt ngoài mong đợi của mọi người, sân thể thao đã xây xong. Những cung bậc cảm xúc thăng trầm trong lòng mỗi người chẳng bao giờ phai nhòa theo năm tháng. Những kinh nghiệp quý giá, những giọt nước mắt khi phải chia ly nhau sau hai tuần gắn bó sẽ mãi mãi đọng trong ký ức của mỗi tình nguyện viên . Năng động làm việc không ngừng nghỉ đúng như tên của dự án ENERGETIC.

CẢM NHẬN CỦA TÌNH NGUYỆN VIÊN.

Thật khó để viết nên những dòng này vì tất cả mọi cảm xúc những ngày ấy cứ trào ra không ngừng, không biết nên bắt đầu từ đâu, cũng chẳng biết nói như thế nào. Tất cả cứ ngỡ như một giấc mộng.

Nhớ lắm cái giây phút nhảy cà tưng cà tưng vì vui mừng khi nhận được thư chúc mừng từ EVG khi được tham gia dự án, rồi cả cái cảm xúc muốn trào nước mắt ra khi thấy cái nắng trưa gay gắt giữa thắng năm ở Trà Vinh mà không trào ra được, có lẽ vì nó bị bốc hơi ngay vừa khi được tạo ra. Cả cái cảm xúc ngạc nhiên khi nhìn thấy lũ trẻ con vây xung quanh mình để được trả lời câu hỏi :” Ngày mai có học nữa không cô?” Còn cả cái cảm xúc run rẩy lần đầu tiên trong đời làm MC. Và cảm giác thanh bình từ trong tâm hồn tưởng chừng chẳng bao giờ có.

Thời gian 2 tuần cùng nhau làm việc với 29 con người ( gồm 27 bạn S-team và 2 bạn V-team) tôi như tìm lại được chính mình. Tôi hiểu được sự nỗ lực là gì khi nhìn các bạn bên S-team cố gắng làm quen với những công việc chưa bao giờ làm, tôi hiểu được năng động là gì khi tham gia những hoạt động cuối tuần rộn rã đầy ắp tiếng cười, tôi hiểu được hạnh phúc là gì khi thấy bọn trẻ đến lớp không vắng ngày nào dù nắng hay mưa, tôi hiểu được rằng… bản thân mình may mắn đến dường nào.

CẢM ƠN là điều duy nhất tôi có thể nói. Cảm ơn EVG đã cho tôi cơ hội tìm lại bản thân,Cảm ơn leader V-team, người phụ nữ quyền lực đầy ấm áp. Cảm ơn các bạn S-team đã cho tôi hiểu hơn về cuộc sống. CẢM ƠN MỌI NGƯỜI VÀ TẠM BIỆT.

[OSL 1805][Youthsmile]

  1. Sơ lược dự án

Dự án : YouthSmile – Mã dự án : 1805

Thời gian : 18 – 31 tháng 3 năm 2017 (14 ngày)

Địa điểm : xã Phong Thạnh, Huyện Cầu Kè, Tỉnh Trà Vinh.

Thành phần tham gia : 24 tình nguyện viên từ trường Ngee Ann Polytechnic và 3 tình nguyện viên của EVG.

Thành tích :

  • Xây một ngôi nhà cho hai anh em mồ côi.
  • Dạy thí nghiệm vật lý tại trường THCS Phong Thạnh.
  • Sửa sang lại phòng thí nghiệm vật lý của trường.
  • Thăm hỏi bốn nhà dân địa phương.
  • Thăm quan chùa tại địa phương
  • Bắt cá
  • Tổ chức hoạt động ngoài trời cho học sinh
  • Tổ chức Culture night và đốt lửa trại
  1. Quá trình thực hiện dự án

Chuẩn bị cho dự án

Trước khi dự án xảy ra, tình nguyện viên đã có khoảng 1 tháng để chuẩn bị. Chúng tôi đã được giới thiệu về EVG, được đào tạo về First Aid.

Trang trí nón lá như một món quà cho những người bạn mới đến từ Singapore.

Ngày đầu tiên:

Vào ngày 18 tháng 3, các tình nguyện viên của EVG tập trung tại EVG Hub để chuẩn bị tất cả các vật dụng cần thiết. Chúng tôi đến sân bay với anh Harry và chị Trang để đón các tình nguyện viên từ trường Ngee Ann Poly. Vì đây là lần đầu tiên tình nguyện EVG tham dự một dự án OSL, chúng tôi rất háo hức và vui mừng cho buổi gặp mặt đầu tiên. Sau khi chụp ảnh, cả nhóm lên xe buýt và bắt đầu cuộc hành trình. Trên xe buýt, anh Harry đã giới thiệu ngắn về ECO Vietnam Group và sau đó mọi người giới thiệu tên, sở thích của họ. Chúng tôi đã có bữa ăn đầu tiên với nhau tại Nhà hàng Trung Lương. Chúng tôi đến khách sạn vào khoảng 10 giờ tối, vì vậy sau khi làm thủ tục nhận phòng, V-team đã có buổi họp với anh Harry và chị Trang để chuẩn bị cho công việc ngày mai.

Sáng ngày hôm sau, một buổi lễ chào mừng đã được tổ chức tại xã Phong Thanh giúp tình nguyện viên có nhiều niềm tin và động lực cho những ngày tới.

Những ngày làm việc tại xã Phong Thạnh:

Những ngày tiếp theo, dù phải làm việc vất vả và phần lớn là công việc mới mẻ, mọi người đã cố gắng học hỏi và giúp đỡ nhau để vượt qua được khó khăn và thử thách. Chuyến đi đã ghi lại biết bao mồ hôi, nụ cười, nước mắt cũng như tình bạn mà có thể các thành viên chỉ trải qua một lời trong đời.

Những bài học thí nghiệm từ tình nguyện viên

Mỗi ngày, toàn bộ nhóm sẽ được chia thành 3 nhóm đội, một là đội giảng dạy, hai là đội xây dựng và đội là “giữ nhà”. Đội “giữ nhà” có trách nhiệm nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa trong khi những người khác đang làm việc tại trường và khu xây dựng.

Vào ngày 24 tháng 3, cả nhóm đã có một buổi sáng ý nghĩa với hoạt động House Hold Visit tại xã Phong Thành. S-Team có cơ hội để biết thêm về cuộc sống hàng ngày của người dân địa phương và những khó khăn của họ. Buổi chiều, mọi người đến thư viện để tổ chức Library Event cho học sinh. Mặc dù mệt, mọi người đều có một kỳ nghỉ đáng nhớ.

Vào ngày 25 tháng 3, mọi người đã có cơ hội đến thăm hai ngôi chùa và thử tài bắt cá.

Vào ngày 27 tháng 3, chúng tôi đã có một tiệc chia tay ấm áp với giáo viên và học sinh trường THCS Phong Thành.

Vào ngày 28 tháng 3, chúng tôi đã có buổi lễ khánh thành ngôi nhà mới, ăn trưa với chính quyền địa phương và tổ chức đêm giao lưu văn hoá cùng với dự án 1806.

 Cảm nhận của tình nguyện viên

Trần Kim Oanh

Đây là lần đầu tiên tôi tham gia dự án tình nguyện dài ngày như thế mà còn ở xa thành phố , ngoài mang tâm trạng háo hức ra thì tôi cũng rất lo lắng và bối rối liệu rằng có tương tác được với mấy bạn Sing hay không ,..vv… Suy nghĩ đủ thứ linh tinh trên đời !!!!

Cho đến những ngày gặp mặt đầu tiên cũng không hết tâm trạng ấy ,nhớ lần đầu tiên tôi giới thiệu tên là trên chuyến xe bus xuống Trà Vinh : ‘’Hi! I’m Orin!’’ , tất cả mọi người đều đồng thanh chào lại , ‘’Hello , Orin!’’. Dường như lúc ấy mọi nỗi lo âu đã vơi đi phân nữa! Bây giờ mọi người đã là bạn của nhau!

Cảm ơn ECO VIETNAM GROUP đã tạo ra môi trường cho chúng tôi được thử sức mình. Tất cả những hoạt động trong OSL đều là lần đầu tiên trong đời được làm những chuyện ấy!!

Từ việc dậy sớm đi chợ , dạy học vật lý, đi xây nhà , đến đi thăm hộ dân , tổ chức một buổi giao lưu văn hóa hoàng tráng , dịch một- một , làm MC,…vv…. Mọi thứ đều mới mẻ và không thiếu phần khó khăn , những bài học tôi nhận được nhiều hơn thế nữa , trái tim của tôi được lấp đầy bởi những yêu thương chân chất nhất . Niềm vui sướng khi được giúp đỡ người khác ,mang lại cho họ nụ cười là cảm xúc trào dâng trong tôi không thể dùng lời để tả . Nó là những trãi nghiệm quý giá mà tôi có được .

Nhớ những lần đi xây dựng , nắng chang chang , chúng tôi vẫn cười toe toét cùng với những giọt mồ hôi nhễ nhại lăn trên gò má . Thương những lần trò chuyện , chia sẽ cùng bé Thanh , nhớ ánh mắt trìu mến của em . Tôi có cảm giác như chị em ruột thịt trong nhà . Chắc rằng các bạn Steam cũng cảm thấy như thế .Tôi cảm nhận rằng họ đã dồn hết tâm tư tình cảm , hi vọng vào từng viên gạch , mẻ hồ , ngoài ra còn rất chăm chút vẽ con Doreamon mà em thích trong phòng ngủ.  Chỉ mong em có một căn nhà yêu thích , che chở nắng mưa , và là động lực cho em học tập tiến bức vào tương lai tươi sáng.

Nhớ những nụ cười ấm áp và sự tiếp đón nồng nhiệt từ người địa phương , nhớ người phụ nữ gần chỗ xây dựng luôn đem nón lá ra cho chúng tôi , vì sợ chúng tôi say nắng!! ^^ Nhớ người chú chặt dừa cho chúng tôi uống giữa chiều nắng gắt !

Nhớ những giờ dạy trên lớp , nhớ những ánh mắt trầm trồ được xem những thí nghiệm vật lý. Vì đây đều là lần đầu tiên các em được thực hành vật lý trong phòng lab. Nhớ những gương mặt trẻ thơ rạng ngời khi vui chơi cùng các bạn Steam .Nhớ những lúc chúng tôi karaoke rần rần trên xe bus .

Và Những lần được nghe chia sẻ của người dân địa phương, chúng tôi nhận ra vẫn có rất nhiều  những hoàn cảnh không may xảy ra xung quanh chúng tôi, và họ cần sự giúp đỡ từ những người khác để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.

14 ngày không dài nhưng đủ để chúng tôi học hỏi được nhiều thứ, những điều có thể thay đổi cách sống, cách nghĩ của chúng tôi. Nếu có ai đó hỏi tôi có muốn dự án kéo dài hơn không, tôi sẽ trả lời là “có”. Tôi ước chúng tôi có thêm thời gian để phục vụ, học hỏi, hiểu nhau cũng như để gần gũi nhau hơn nữa.

Dự án đã kết thúc nhưng tiếng vang cũng như những kỷ niệm đẹp và tất cả những điều chúng ta học hỏi được chắc chắn sẽ ở bên chúng ta trong tương lai.

Một lần nữa xin cảm ơn EVG, cảm ơn tất cả mọi người.

Lê Thị Như Ý

14 ngày với dự án 1805, đặc biệt là 11 ngày ở Huyện Cầu Kè, đã dạy tôi rất nhiều bài học quý giá mà tôi không thể tìm thấy trong các chương trình tình nguyện khác. Bài học đầu tiên là những khó khăn khi tổ chức một dự án, đặc biệt là một dự án làm việc với người ngoại quốc. Chúng ta phải quan tâm đến sự an toàn, thói quen ăn uống, và đôi khi cả tư trang của họ. Khó khăn hơn khi đôi lúc họ không nhận ra sự an toàn của bản thân quan trọng như thế nào. Nhiều tình nguyện viên không đeo mũ, khẩu trang khi họ làm công việc xây dựng. Tôi nghĩ các bạn nhậu quá nhiều, nhưng tôi không thể làm gì được vì các bạn được sự cho phép của thầy Andy. Theo tôi, họ chỉ nên nhậu vào cuối tuần vì nếu họ nhậu mỗi ngày, hình ảnh của họ với người dân địa phương có thể bị ảnh hưởng. Một số người nói với tôi rằng “Không có gì xảy ra” tuy nhiên nó không có nghĩa là “Sẽ không có chuyện gì xảy ra”. Bài học thứ hai là làm thế nào để giao tiếp với không chỉ tình nguyện viên của Singapore mà cả người dân địa phương như giáo viên, học sinh. Bởi vì nếu có bất kỳ sự hiểu lầm nào rất khó để giải thích sau đó. Với sinh viên, tôi cần phải kiên nhẫn và bình tĩnh hơn vì các em rất ngay thơ và dễ bị tổn thương. Đây là lần đầu tiên các em có cơ hội học thí nghiệm vật lý, có rất nhiều điều mới nên tôi rất tiếc vì không có nhiều thời gian để giải thích rõ hơn cho các em.

Trở thành tình nguyện cho dự án này là một trong những quyết định ý nghĩa nhất trong đời của sinh viên tôi. Những ngày đầu thật khó khăng khi tôi không biết phải làm gì và làm thế nào để tôi có thể giao tiếp với S-team. Tôi phải học nhiều điều và để ý đến cả những chi tiết nhỏ. Tuy nhiên, trở ngại lớn nhất mà tôi phải đối mặt là rào cản ngôn ngữ. Sau khi nói chuyện với các bạn nhiều hơn, tôi đã học được rất nhiều điều thú vị từ họ như tinh thần trách nhiệm, tài năng, tình bạn của họ. Tôi nhận ra khi chúng ta mở lòng với người khác, họ có thể cảm nhận mà không cần quá nhiều ngôn từ để giải thích. Về hoạt động giảng dạy, tôi có thể hiểu được khó khăn khi học sinh từ một trường học ở nông thôn học các thí nghiệm vật lý với người nước ngoài. Tuy nhiên, các em đã cố gắng hết sức tập trung,  làm theo hướng dẫn của S-team và lắng nghe lời giải thích của tôi. Tôi có thể cảm thấy các em rất mong muốn được học những thứ mới và đôi khi sự phấn khích của các em khi tự mình tiến hành các thí nghiệm làm cho tôi cảm thấy thực sự hạnh phúc. Tôi cũng đã có cơ hội chơi chung với các em. Tôi yêu nụ cười của các em học sinh rất nhiều. Đôi khi, các em còn ngại S-team, nhưng nhờ sự thân thiện của các bạn Sing, nhiều học sinh đã tự tin hơn và dường như không còn khoảng cách giữa mọi người với nhau. Về hoạt động xây nhà, tôi có thể cảm thấy nỗ lực của S-team khi họ muốn hoàn thành ngôi nhà đúng thời gian. Mặc dù họ không biết gì về việc xây dựng một ngôi nhà trước khi họ đến đây, họ học hỏi và nghe theo những người thợ một cách nghiêm túc. Tôi cũng thích cách họ tận hưởng công việc của mình (nghe nhạc, trêu đùa, hút thuốc và cả ăn kem). Tuy nhiên, điều đọng lại trong tâm trí tôi nhiều nhất là thái độ của Thanh và các thành viên trong gia đình em. Họ đã đối xử với S-team với tất cả trái tim và sự chân thành. Tôi không thể quên nụ cười và giọt nước mắt của em vào ngày cuối cùng của dự án, em đã trải qua quá nhiều bất hạnh trong cuộc đời mình rồi. Từ nay, em có quyền được hạnh phúc như bao người khác. Cuối cùng, tôi xin bày tỏ sự kính trọng đối với anh Harry Văn An và chị Thuận Trang. Tôi thực sự đánh giá cao những đóng góp của anh chị cho sự phát triển của hoạt động tình nguyện vì sự phát triển cộng đồng ở nước ta. Tôi hy vọng anh chị sẽ tiếp tục công việc ý nghĩa của mình và trở thành một cầu nối để giới thiệu nhiều tổ chức hơn nữa tới Việt Nam trong tương lai.

 

[OSL 1801][What’s life]

It was such an honor that we had a chance to be a part of OSL 1801, which is the first but probably the best project in our life. There is no regret that we were there and have done that, dedicating a part of our youth to the betterment of Phong Thanh locals. Until now, in my mind there is still the feeling of joy when receiving the announcement from EVG that we were accepted as official volunteers for this programme.

Everything was so rewarding that 2 weeks were not ever enough for us all to be together (24 SUTD volunteers  and 8 Vietnamese) and it’s adorably funny throwing back to the first days when we first met each other – when all you and I could barely say was “Hello, my name is…”. Among the 30 people who have come together to form a family, remaining in the deepest of us may be the image of our leader, similar to the image of “the mother with her babies”. This is very funny but so true that she is the one who took care of the whole team from food to sleep, giving us not only laughter but also moments of deposition, contributing to our maturity afterward. Thank you the Vteam leader!

20180104_08285120180106_165456DSC_2262DSC_3379DSC_3459DSC_3694DSC_3740DSC_3793DSC_3852IMG_2758IMG_2827InstaSave (2)InstaSave (3)InstaSave (5)InstaSave (7)InstaSave (8)InstaSave (9)InstaSave (10)

Project “1801 WHAT’S LIFE?” Bearing the bold mark of construction work such as constructing rainwater tanks, installing gutters, building flying fox games, teaching for children at Phong Thanh A School – all are the first jobs Experienced with most of the participants. However, the way all your Singaporeans work hard and the results of your work really surprised us Vteam. In fact, you have taught us a lot in the construction industry. For our part, we try to support you in the rest as teaching or housework. The two unforgettable weeks are the months of youth we have been sweating together for the beautiful accomplishments of the library as well as for the children there.

On the way we go to teach every day regardless of sunshine, rain does not manage the rain, but go to school, with the desire to bring joy, knowledge to the children every day who in this team is over how much kilometers to go to school for the children, the Sing is always prepared carefully for the next teaching day. When teaching always create fun games for children, integrate with the children in the game. Far from it but the exchange is seeing a fresh smile on each child’s face.

A very important team in the project is the team housework, cleaned from the outside with the kitchen to bring delicious meals for everyone in the team. Teamwork team when the groove often run out to help you team Now, it has been months to go around the library to help this person.

January 17 has arrived, forced to say goodbye to the Sing. THANK YOU for coming to Vietnam and THANK YOU for your companions with your Vietnamese volunteers. We will never forget the beautiful memories in Phong Thanh. At the same time, send THANK YOU to great Vietnamese team, happy to have everyone around, help each other in trouble, remember the funny story in the kitchen corner. SLEEPING 1801 !!!

Having known about ECO VIETNAM GROUP, I feel that I have found a project that I want to bring to the community with a new model for myself. OVERSEA SERVICE LEARNING. From 1801, I realized this is a place for me to have more. a new place to practice English and do things that you have never done before. THANK YOU ECO VIETNAM GROUP.

[OSL 1702][Flashlight]

Cảm nhận của tình nguyện viên

Đây là lần đầu tôi tham gia dự án tình nguyện của EVG, vì vậy, bên cạnh sự thích thú háo hức cũng là nỗi lo lắng. Tuy nhiên, sự lo lắng dần biến mất nhờ sự thân thiện và chân thành của các bạn S-team, sự giúp đỡ của các bạn V-team. Bởi vậy, tôi mới có cơ hội để cảm nhận những điều quý giá.

Nụ cười ấm áp và lòng tốt của người dân địa phương vẫn còn in trong đầu tôi. Hình ảnh những đứa trẻ vẫy tay và mỉm cười mỗi khi thấy chúng tôi, những người phụ nữ ngỏ lời giúp chúng tôi chặt dừa… Tất cả những hình ảnh ấy sẽ không bao giờ phai nhạt trong tôi.

Được nghe những chia sẻ của người dân địa phương, chúng tôi nhận ra vẫn có rất nhiều  những hoàn cảnh không may xảy ra xung quanh chúng tôi, và họ cần sự giúp đỡ từ những người khác để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.

14 ngày không dài nhưng đủ để chúng tôi học hỏi được nhiều thứ, những điều có thể thay đổi cách sống, cách nghĩ của chúng tôi. Nếu có ai đó hỏi tôi có muốn dự án kéo dài hơn không, tôi sẽ trả lời là “có”. Tôi ước chúng tôi có thêm thời gian để phục vụ, học hỏi, hiểu nhau cũng như để gần gũi nhau hơn nữa.

Dự án đã kết thúc nhưng tiếng vang của nó sẽ mãi ở đó và tất cả những điều chúng ta có thể học hỏi chắc chắn sẽ ở bên chúng ta trong tương lai.

Cảm ơn EVG, cảm ơn tất cả mọi người.

DỰ ÁN OSL 1615 JOIN HANDS

Bài tổng kết dự án 1615

  1. Sơ lược dự án

Dự án: JOIN HANDS

Thời gian : 27/11/2016 – 7/12/2016

Địa điểm : xã Phong Thạnh, huyện Cầu Kè , tỉnh Trà Vinh

Thành phần tham gia: 18 học sinh và 3 giáo viên của Saint Andrew’s Junior College cùng 3 tình nguyện viên Việt Nam (bao gồm 2 thành viên EVG) và 1 quản lý dự án.

Thành tích:

+ Hoàn thành hệ thống thoát nước cho thư viện cộng đồng và đổ bê tông cho sân chơi.

a1

 

 

+ Dạy tiếng Anh cho học sinh tiểu học địa phương.

+ Thăm và trao quà cho 4 hộ dân có hoàn cảnh khó khăn

+ Tổ chức ngày hội vui chơi tại thư viện cộng đồng xã Phong Thạnh

JOIN HANDS là dự án cộng đồng tại Phong Thạnh với sự tham gia hợp tác của 18 học sinh và 3 giáo viên của trường Saint Andrew’s Junior College cùng 3 tình nguyện viên Việt Nam và 1 quản lí dự án.

Dự án thực hiện những công việc chính là hoàn thành hệ thống thoát nước và đổ bê tông sân chơi tại thư viện cộng động Phong Thạnh; dạy tiếng Anh cho trẻ em tại trường tiểu học Phong Thạnh A; tổ chức ngày hội vui chơi tại thư viện cộng đồng cũng như đêm giao lưu văn nghệ và lửa trại ở Phong Thạnh.

 

  1. Quá trình thực hiện

3 ngày đầu tiên:

Trưa ngày 27/11/2016, sau khi đón đoàn tại sân bay Tân Sơn Nhất, mọi người đã có dịp được tham quan Bảo tàng chứng tính chiến tranh. Tại đây, không chỉ TNV Việt Nam mà cả các bạn học sinh SAJC không khỏi xúc động trước những hình ảnh, hiện vật – minh chứng đầy đau thương cho quá khứ của chiến tranh ở Việt Nam.

a5

Sáng ngày 28/11/2016, TNV của EVG và đoàn sinh viên  cùng nhau khởi hành xuống xã Phong Thạnh. Trong chuyến đi, mọi người cũng đã dành thời gian giới thiệu đôi nét về bản thân, tạo nên không khí cởi mở hơn dù còn nhiều bỡ ngỡ.

a

Đến trưa, mọi người cũng đã đến nơi – Ủy ban Nhân dân xã Phong Thạnh, nơi sinh hoạt trong thời gian dự án diễn ra. Sau đó, đoàn cũng có buổi cơm trưa thân mật với nhau tại đây. Kế đến là buổi chào đón đoàn được địa phương tổ chức khá nhiệt tình và nồng ấm.

a6

Ngày 29/11/2016 là ngày mà cả đoàn bắt tay vào các hoạt động chính: xây dựng hệ thống thoát nước cho thư viện và dạy học cho học sinh trường tiểu học Phong Thạnh A. Bên cạnh đó là một công việc “hậu cần” không kém phần quan trọng là công việc nhà. Đây có thể xem là lần đầu tiên cả đoàn được trải nghiệm các công việc này. Mặc dù còn nhiều khó khăn nhưng không thể giấu được cảm xúc hào hứng và hăng say trong công việc.

 

Những ngày làm việc ở Phong Thạnh:

Tiếp sau những ngày đầu làm quen với cuộc sống và người dân ở Phong Thạnh là chuỗi ngày thực hiện những nhiệm vụ chính của dự án.

a7

Xây dựng dường như là công việc được mọi người hứng thú nhất và cũng là công việc tốn nhiều sức lực và đầy khó khó khăn nhất với quãng đường di chuyển khá xa và công việc không hề đơn giản.. Hệ thống thoát nước thư viện đòi hỏi phải đào được nhiều hố sâu thoát nước cùng với hơn trăm mét đường ống dẫn nước ra bờ sông. Sau khi hoàn thành các hố và rãnh ống sẽ tiến hành xây bê tông cho hố nước và đặt ống dẫn nước. Công việc quả thật phức tạp và đòi hỏi nhiều kinh nghiệm. Thế nhưng các TNV, với sự giúp đỡ nhiệt tình của các anh thợ xây dựng và sự cố gắng của mình, đã dần nắm được cách làm hiệu quả, qua đó góp phần hoàn thành đúng tiến độ của công trình. Giờ đây, sân chơi của thư viện không còn lo lắng sẽ dơ bẩn hay ngập nước mỗi khi mùa mưa về, các em hoàn toàn an tâm có một môi trường vui chơi lành mạnh tại đây.

a10

Công việc dạy học cũng thú vị không kém. Ngoài những buổi dạy trong phòng, các lớp học chủ yếu diễn ra ngoài trời, không khí thoáng đãng làm giờ học diễn ra rất sôi nổi và vui vẻ. Các TNV dạy các em những điều đơn giản và cần thiết cho cuộc sống như bài học về chào hỏi, gia đình, bạn bè, vệ sinh cá nhân,… kết hợp với những bài hát ngắn làm các em rất hứng thú. Việc tiếp xúc và làm thân với trẻ nhỏ không còn là điều làm mọi người e ngại nữa. Kết thúc dự án, niềm vui và sự xúc động là điều mà những bạn TNV cảm nhận được khi thấy các em mạnh dạn dùng tiếng Anh, dù bập bẹ, để gọi tên những đồ vật thường ngày hay để chào hỏi các anh chị. Dù thời gian không nhiều nhưng những nỗ lực của các bạn TNV cũng đã có những ảnh hưởng nhất định đến sự hứng thú với tiếng Anh của các em. Hơn nữa, đoàn đã tạo nên những buổi vui chơi đầy thú vị với các em trong giờ nghỉ giải lao.

a15

a9

 

Bên cạnh team dạy học và xây dựng, những người làm việc nhà cũng rất quan trọng. Các TNV có cơ hội đi chợ địa phương- nơi văn hóa địa phương thể hiện rõ nét nhất, tiếp xúc là thân tình với cô Tư – cô bếp ở Phong Thạnh và cũng nhau làm những công việc tuy lặt vặt nhưng cần thiết, và qua đó mọi người cũng trở nên thân thiết với nhau hơn. Các bạn học sinh SAJC còn được dùng các món ăn ngon của Việt Nam.

a14

 

Ngoài giờ lao động, mọi người còn có những buổi đi thăm hộ dân, qua những cuộc nói chuyện mà các TNV EVG làm cầu nối, các bạn SAJC hiểu thêm về đời sống của người dân Khmer nơi đây, những khó khăn, trăn trở, cũng như sự lạc quan của bà con về cuộc sống. Có thể thấy được trong ánh mắt các bạn sự đồng cảm với người dân nơi đây, cũng như niềm hạnh phúc, yêu thương cuộc sống hơn vì đã có một môi trường sinh sống và làm việc tốt đẹp hơn bao người khác.

a16

Ngày hội vui chơi tại thư viện cộng đồng Phong Thạnh:

Ngoài các hoạt động chính đặc thù, dự án còn tổ chức một ngày hội vui chơi cho trẻ em ở xã Phong Thạnh. Đối với các em nhỏ ở đây, đây thật sự là một dịp vui với nhiều trò chơi thú vị và không kém phần thử thách. Ngày hội còn tạo điều kiện cho các em cũng như các phụ huynh được giải trí, tạm quên đi những lo lắng thường nhật để hòa mình vào một không khí vui tươi và đầy tiếng cười của trẻ thơ. Còn đối với các TNV, việc tổ chức lễ hội đã mang lại cơ hội để mọi người trở nên gắn kết và hòa đồng hơn. Mọi người đã cùng nhau chuẩn bị những phần quà cho các em nhỏ, cùng nhau trang trí gian trò chơi của mình cũng như cùng nhau hướng dẫn và vui đùa cùng các em. Sự hồn nhiên và phấn khích của trẻ em Phong Thạnh đã giúp các bạn TNV cảm thấy thêm trân trọng những khoảng thời gian cùng làm việc nhằm mang đến niềm vui cho cộng đồng.

a18

a17

Buổi làm nông:

Tất cả mọi người đã có trải nghiệm vô cùng thú vị và khó quên đó là hoạt động làm nông – bắt cá. Đây là lần đầu tiên cả đoàn bắt cá mà không dùng cần câu, nhưng thật đáng ngưỡng mộ khả năng điềm tĩnh, nhanh nhẹn và đầy chính xác của các bạn. Đây có thể xem là khoảnh khắc vui vẻ, gần nhau hơn của mọi người sau những giờ làm việc vất vả.

a21

Culture Night:

Đêm Culture Night đã chứng kiến những màn biểu diễn văn nghệ đầy nét văn hóa của hai quốc gia Việt Nam và Singapore. Sự tham gia của các đại diện địa phương, EVG và đối tác cùng với người dân địa phương đã góp phần làm nên một buổi tối giao lưu mang nhiều cung bậc cảm xúc: sôi nổi với các tiết mục của địa phương; hào hứng với những bài ca và bài nhảy đậm nét văn hóa của các bạn Singapore; sâu lắng, ngọt ngào và đầy tự hào cũng không kém phần sôi động trong những màn trình diễn của TNV Việt Nam. Những cảm xúc đó được truyền vào ngọn lửa khi mọi người cùng nhau vui đùa quanh lửa trại; ngọn lửa soi lại những ngày đã qua ở Phong Thạnh với bao vui buồn, đồng thời thắp sáng cho tương lai đầy hi vọng với những dự án tiếp theo. Phải nói đây là đêm mọi cảm xúc lắng đọng lại trong mỗi người, cảm giác sắp rời xa nơi mà mọi người đã gắn bó với nhau thật khó tả.

a23

 

… và còn rất nhiều điều không tên khác. 11 ngày của dự án 1615 thực sự đã để lại những ấn tượng, kỉ niệm và trải nghiệm khó quên. Các TNV EVG trở nên thân thiết qua những buổi làm việc, tuy có bất đồng nhưng đó là thứ để hiểu nhau hơn, lắng nghe để tự hoàn thiện và trưởng thành. Chia tay Phong Thạnh nhưng những yêu thương chia sẻ, tình bạn, sự đồng cảm… thì vẫn luôn còn đó trong lòng mỗi người.

a24

III. Cảm nhận của Tình nguyện viên:

Suy nghĩ của Trương, TNV dự án JOIN HANDS của ECO Vietnam Group

Bản thân là một PD-er của EVG, chứng kiến dự án được diễn ra thành công tốt đẹp, tôi không thể nào vui mừng hơn được nữa. Trong quá trình chuẩn bị cũng như thực hiện dự án, tôi cảm thấy mình khá may mắn khi chúng tôi là một đội khá hiểu nhau, không có quá nhiều bất đồng, mọi người hòa hợp và gần gũi nhau ngay từ những ngày đầu gặp gỡ và làm việc. Nghiêm túc trong công việc, hết mình trong vui chơi, sắp xếp và hoàn thành tốt công việc cá nhân, sẵn sàng hỗ trợ đồng đội khi cần là những thứ tôi thấy ở nhóm của chúng tôi. Chính những điều này đã góp phần giúp dự án được diễn ra suôn sẻ và thành công. Bên cạnh đó, không thể nào phủ nhận công sức to lớn của cả một tập thể thành viên EVG phía sau, làm việc hăng sai, hỗ trợ nhau vượt qua khó khăn để có thể tạo nên những dự án ý nghĩa như thế này. Quan trọng hơn, tôi xin gửi lời cảm ơn đến chị Phương – Quản lí dự án 1615 đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, nếu không có gì, chúng tôi khó có thể hoàn thành tốt công việc.

Nhìn nhận lại chuỗi ngày của dự án, 11 ngày đủ để tôi trưởng thành hơn, yêu cuộc sống này hơn. Mỗi ngày tôi phải cố gắng hơn để công việc của ngày mai phải là tốt nhất, sức trẻ tôi cống hiến cho cộng đồng khó khăn nơi đây phải là đầy nhiệt huyết nhất dẫu có nhiều lúc tôi mệt mỏi, chán nản và khá stress. Khi sống trong một môi trường “phục vụ cộng đồng” như vậy, vô tình chung tôi học được nhiều thứ. Tôi biết cách kiểm soát cảm xúc bản thân, thứ cảm xúc tiêu cực mỗi khi trong những tình huống khó chịu. Tôi biết cách mở lòng và giao tiếp với mọi người, biết cách quan tâm, chăm sóc đến những người xung quanh. Thông qua cuộc sống của người dân nơi đây, tôi biết cách nhìn nhận cuộc sống hơn, tôi thêm yêu quý cuộc sống của chính bản thân mình hơn và có cái nhìn lạc quan về cuộc đời này hơn. Đồng thời, thông qua các bạn TNV SAJC, tôi ngưỡng mộ họ bởi cách làm việc nhóm, bởi khả năng gắn kết từ những ngày đầu khi họ hoàn toàn là những người bạn xa lạ, không phải bạn cùng lớp. Họ quan tâm lẫn nhau thể hiện ở những điều đơn giản, nhỏ nhặt nhất. “We entered V as a team, we returned to S as a family” – trích câu nói của một học sinh SAJC. Đây là điều tôi thấy tâm đắc nhất khi tham gia dự án này, một tinh thần đoàn kết, yêu thương nhau khi ở nơi đất khách. Thật đáng ngưỡng mộ! Hi vọng nhóm TNV Việt Nam trong các dự án sắp tới sẽ gắn bó và hiểu nhau hơn.

Nếu bạn ngại chấp nhận sự thay đổi của bản thân, đừng nên tham gia OSL, bạn sẽ thật sự thay đổi đấy. Thay đổi là do cách nhìn nhận của chính bản thân mỗi người sau dự án.

Tôi xin cảm ơn EVG đã tạo nên một dự án đầy ý nghĩa như thế này. Nơi tôi không những được học hỏi từ người dân, từ chính TNV Singapore và TNV Việt Nam mà còn là nơi tôi có những kỉ niệm khó quên của tuổi trẻ bên những người bạn mới thật tuyệt vời. Tôi đã xúc động khi nhìn thấy những giọt nước mắt của mọi người khi chia tay nhau, khó có thể gặp lại nhau lần nữa, một cách đông đủ như vậy. Thật sự, có những thứ chúng tôi đã bỏ lỡ, nhưng không trọn vẹn cũng có cái hay của nó, đủ khiến để ta nhớ mãi. Người ta thường hay nói rằng nỗi nhớ nhung sau mỗi chuyến đi chỉ kéo dài trong giây lát rồi cũng trôi qua, nhưng tôi mong rằng sẽ lắng đọng ít nhiều lại trong mỗi người mãi về sau. Dù sao đi chăng nữa, chính những con người tuyệt vời như các bạn đã làm nên một dự án tuyệt vời như thế này. Xin cảm ơn tất cả, V-team và S-team !

Suy nghĩ của Vi, TNV dự án JOIN HANDS của ECO Vietnam Group

Khoảng thời gian tham gia dự án JOIN HANDS của ECO Vietnam Group tại Trà Vinh có lẽ là một trong những ngày tháng đáng nhớ nhất mà tôi đã đi qua.

Tôi sẽ nhớ mãi về tháng ngày rực nắng ấy với biết bao người dân tốt bụng, những đứa trẻ ngây thơ cùng những người bạn thân thương quanh mình.

Tôi sẽ nhớ mãi những người bạn V team đã cùng nhau làm việc,  động viên giúp đỡ nhau để hoàn thành thật tốt. Thật hạnh phúc khi chúng tôi hiểu nhau và ăn ý với nhau trong các công việc. Tôi còn nhớ những đêm sau khi xong việc, chúng tôi lại ngồi cùng nhau, cùng nói về những câu chuyện khó khăn của tuổi trẻ, cùng chia sẻ nhưng mong muốn sẽ đạt được, cùng nhau động viên và mang đến niềm vui cho nhau. Cảm ơn chị Phương và cảm ơn mọi người thật nhiều từ những bài học quý báu ấy.

Tôi cũng sẽ nhớ về nhưng người bạn S team từ SAJC. Chúng tôi đến từ các nước khác nhau, và chỉ mới quen nhau được vài ngày, ấy thế mà nhờ các bạn mà chúng tôi đã được trải nghiệm và bài học thật quý báu. Tôi đã từng rất lo lắng về trình độ ngoại ngữ của bản thân, nhưng thực sự các bạn đã giúp tôi rất nhiều. Tất cả mọi người đều cố gắng tạo cơ hội để hiểu nhau nhiều hơn. Không phô trương và cũng không nói quá nhiều nhưng những hành động nhỏ, những cử chỉ thân thương của các bạn cũng đã làm tôi thực sự ấm lòng và nhớ mãi. Cảm ơn các bạn đã đem lại cho tôi những bài học về sự nhiệt tình và tinh thần đồng đội tuyệt vời.

Và tôi sẽ không bao giờ quên những người dân nơi đây. Thật sự biết ơn tất cả khi họ luôn sẵn sàng giúp đỡ chúng tôi khi chúng tôi cần, biết ơn vì những tình cảm của người dân nơi đây dành cho chúng tôi, đặc biệt là các em học sinh. Các em đã đem lại cho tôi biết bao trải nghiệm đáng quý. Nụ cười háo hức của các em khi được chúng tôi dạy học, đôi chân nhỏ lon ton chạy theo muốn được đi cùng chúng tôi, bàn tay sốt sắng cứ muốn được giúp chúng tôi làm từ việc này tới việc khác. Có lẽ tôi sẽ nhớ mãi ánh mắt trong veo, câu nói ngây ngô “ khi nào mấy anh chị lại xuống?” của các em. Thật sự mọi người đã giúp tôi nhận ra nhiều điều thật đáng quý.

Tôi đã lớn lên rất nhiều trong suốt dự án, cứ một ngày trôi qua khi tôi hành động để cải thiện mình thì đồng thời tôi lại phát hiện ra được vấn đề của bản thân , lại nghĩ hướng hành động giải quyết vấn đề để đến ngày hôm sau tôi lại hành động theo hướng mình đã nghĩ. Cứ như thế, tôi đã được học rất nhiều điều mà ngay cả bản thân tôi cũng không hề nghĩ đến.

Quá nhiều hình ảnh và ký ức trôi qua mà tôi không kể hết. Nhưng điều quan trọng nhất, chúng tôi đã sống hết mình cho một thời tuổi trẻ thật đẹp. Tôi thấy mình thật may mắn khi được làm một chứng nhân – được chứng kiến, sẻ chia và dự phần trong những tháng ngày đẹp nhất, đáng nhớ nhất trong cuộc đời của chúng tôi.

Rồi tháng năm sẽ đi qua. Nhịp sống sẽ lại cuốn các bạn tôi đi rất nhanh. Khi ngoảnh lại, họ sẽ thấy rất nhớ… rất nhớ… Nhưng tôi sẽ rất tự hào, vì mình đã có những tháng năm thật đẹp. Và chúng tôi cũng sẽ sống đẹp hơn, nhờ những ký ức đó. Cuộc sống có nhiều thử thách, nhưng tôi tin  sẽ vượt qua được.

Đặc biệt,tôi thật sự biết ơn ECO Vietnam Group đã đem đến cho mọi người những dự án OSL tuyệt vời như vậy. Để rồi sau mỗi dự án ấy chúng tôi đã học hỏi và trưởng thành thế nào. Chân thành cảm ơn tất cả, thật nhiều!